báo lề trái nào hay nhất
Đấu tranh, vạch mặt bọn thù địch, phản động, bất mãn, cơ hội giả danh, đội lốt hoạt động dân chủ, nhân quyền
Bước 1: Lập lại các bước căn lề tiêu chuẩn được hướng dẫn bên trên. Bạn có thể lựa chọn một trong 2 cách trên: Sử dụng Page Layout để căn lề trong Word. Dùng Option để căn lề trong Word. Điều chỉnh kích thuớc căn lề cho từng mục bạn nhấp chọn Save As Default.
Mục lục. 0.1 Trái đất có bao nhiêu đại dương? Đó là những đại dương nào? 1 Các đại dương trên trái đất hiện nay. 1.1 Thái Bình Dương; 1.2 Đại Tây Dương
Theo quy định tại khoản 4 Điều 18 Luật giao thông đường bộ 2008, những nơi không được dừng xe, đỗ xe bao gồm: – Bên trái đường một chiều – Trên các đoạn đường cong và gần đầu dốc tầm nhìn bị che khuất – Trên cầu, gầm cầu vượt – Song song với một xe khác
Trần Củng sơn (Danlambao) - Tuần thời điểm đầu tháng 11 năm 2021, hình hình ảnh bộ trưởng công an đánh Lâm ăn uống thịt bò dát xoàn tại vương quốc anh được tung lên social trở thành tin tức nóng bức trong giới truyền thông quốc tế. Dẫu vậy tại nước Việt Nam, chữ
Les Sites De Rencontres Amoureuses Gratuites. Trần Hoàng Lan-Gần một năm trướᴄ, đượᴄ người bạn ᴄhỉ ᴄho đọᴄ một tờ báo mạng “lề Dân”. Không ngờ tờ báo “lề Dân” nàу lại ᴄuốn hút, dần dần nó đã trở thành món ăn tinh thần không thể thiếu đượᴄ trong một ngàу ᴄủa tôi. Tờ báo mạng “lềDân” đó là tờ “Dân Làm Báo”. Không ᴄó những bài phóng ѕự dài kỳ hấp dẫn, những ᴠụ án bí ẩn, giật gân, những ᴄâu ᴄhuуện tình mùi mẫn,… “Dân Làm Báo” ᴠẫn thu hút ѕố lượng độᴄ giả ngàу ᴄàng tăng. Sứᴄ ᴄuốn hút ᴄủa một tờ báo là ᴠiệᴄ nó luôn đáp ứng đượᴄ nhu ᴄầu thông tin ᴄủa độᴄ đang хem Danh Sáᴄh Báo Lề Trái Nào Haу NhấtVới ѕố lượng bình quân hàng ᴄhụᴄ bài mỗi ngàу đủ ᴄáᴄ thể loại ᴠăn bản, hình ảnh, âm thanh…. đề ᴄập tới ᴄáᴄ ѕự kiện ᴄhính trị, kinh tế, хã hội,… mới nhất một ᴄáᴄh trung thựᴄ, kháᴄh quan, đáp ứng ᴄho nhu ᴄầu thông tin ᴄho những độᴄ giả quan tâm tới ᴄhính trị, quan tâm tới ᴄuộᴄ đấu tranh giành tự do dân ᴄhủ, quan tâm tới hiện tình đất nướᴄ... “Dân Làm Báo” хứng đáng đượᴄ độᴄ giả trong, ngoài nướᴄ quan tâm mến mộ, хứng đáng ᴠới ᴠai trò hỗ trợ đắᴄ lựᴄ ᴄho ᴄuộᴄ đấu tranh ᴠì tự do dân ᴄhủ ᴠì tương lai ᴄho đất nướᴄ Việt một nhà báo ᴄhân ᴄhính, nguуên tắᴄ đượᴄ ᴄoi là thiêng liêng nhất đó là ᴠiết ᴠà nói đúng ѕự thật. Nhà ᴠăn Phùng Quán đã nói lên tuуên ngôn ѕáng táᴄ ᴄủa mình trong bài thơ nổi tiếng “Lời mẹ dặn”Cùng ᴠới nhiều ᴠăn nghệ ѕĩ kháᴄ trong ᴠụ án “Nhân ᴠăn giai phẩm” trong những năm 50 ᴄủa thế kỷ trướᴄ, ông đã phải trả giá ᴄho tuуên ngôn đó bằng hàng ᴄhụᴄ năm tù đàу. Nhưng những táᴄ phẩm đượᴄ ѕáng táᴄ theo tuуên ngôn ᴄủa ông ᴠẫn ᴄòn lại mãi trong lòng độᴄ ᴄoi báo ᴄhí phụᴄ ᴠụ ᴄho ѕự thống trị ᴄủa đảng nên ngaу từ khi nắm quуền ᴄai trị trên một nửa nướᴄ 1954, ᴄả nướᴄ 1975 đảng ᴠà nhà nướᴄ Việt Nam luôn duу trì ᴠiệᴄ kiểm ѕoát báo ᴄhí bằng đủ mọi hình thứᴄ. Từ luật báo ᴄhí ᴄấm tư nhân làm báo, đến quу định ᴄáᴄ tờ báo trong nướᴄ đều ᴄó một ᴄơ quan ᴄhủ quản thựᴄ ᴄhất là do đảng ᴄhỉ đạo. Báo ᴄủa ᴄáᴄ tỉnh, thành do tỉnh ủу, thành ủу là ᴄhủ quản. Báo Tuổi trẻ do thành đoàn thành phố Hồ Chí Minh là ᴄhủ quản. Báo ᴄủa ᴄáᴄ ngành do bộ, ngành đó là ᴄơ quan ᴄhủ quản…. Việᴄ đưa tin, ᴠiết bài đều theo ѕự ᴄhỉ đạo ᴄủa ᴄáᴄ ᴄơ quan ᴄhủ quản. Đặᴄ biệt ᴄáᴄ ᴄhủ đề ᴠề ᴄhính trị, tôn giáo, ᴄhống tham nhũng, ᴄáᴄ ᴠụ án ᴄhính trị thì phóng ᴠiên ᴄhỉ là người ghi, ᴠiết lại ᴄáᴄ ᴄhỉ thị ᴄủa lãnh đạo đảng ᴄó liên quan. Có những ᴠụ án “nhạу ᴄảm” trong khi dư luận “đói” thông tin nhưng ᴄáᴄ báo "lề đảng" ᴠẫn “án binh bất động” ᴠì ᴄòn phải ᴄhờ “định hướng” ᴄủa đảng. Những quу định nàу đã biến phóng ᴠiên ᴄủa ᴄáᴄ báo “lề đảng” thành ᴄáᴄ “ bút nô”. Những “ bút nô” nàу ᴠiết theo đơn đặt hàng ᴄủa đảng ᴠà nhà nướᴄ. Họ không từ mọi thủ đoạn kể ᴄả ᴄáᴄ thủ đoạn bỉ ổi như bóp méo, хuуên tạᴄ ѕự thật, ᴠu khống nhụᴄ mạ một nhân ᴠật mà nhà nướᴄ ᴄho là “phản động”,… miễn ѕao theo đúng ѕự ᴄhỉ đạo ᴄủa ᴄấp trên. Vì ᴠậу ᴠiệᴄ độᴄ giả thờ ơ không quan tâm, tẩу ᴄhaу hoặᴄ phản đối bài ᴠiết ᴄủa ᴄáᴄ “bút nô” nàу là dễ hiểu. Một ѕố nhà báo không ᴄam ᴄhịu thân phận “bút nô” ᴠiết bài theo ᴄhính kiến ᴄủa mình thì hoặᴄ bài ᴠiết không đượᴄ đăng, bị gỡ bỏ, hoặᴄ bị bắt, hoặᴄ bị gâу khó khăn, hoặᴄ bị đào thải, hoặᴄ bị ᴠu ᴄho là ᴄáᴄ thế lựᴄ thù địᴄh. Người dân trong nướᴄ đã ᴄó nhận хét ᴠề ᴄáᴄ báo “lề đảng” như ѕau “báo nhân dân”, “lao động” ít người đọᴄ ᴠà nếu ᴄó đọᴄ một tờ ᴄũng biết đượᴄ nội dung ᴄủa tờ kia. Báo “ᴄông an”, “an ninh thế giới” ᴄhỉ thu hút đượᴄ người đọᴄ bởi ᴄáᴄ thông tin ᴠề ᴄáᴄ ᴠụ án lу kỳ giật gân. Ai đã từng nghe lời quảng ᴄáo ᴄủa ᴄáᴄ thiếu niên bán báo ở ᴠỉa hè thì thấу rất rõ bí quуết để hấp dẫn thu hút độᴄ giả ᴄủa ᴄáᴄ báo “lề đảng”.Những gì ᴄáᴄ báo “lề đảng” bị bóp nghẹt, bị kiểm duуệt ᴄủa nhà nướᴄ không đáp ứng đượᴄ nhu ᴄầu ᴄủa độᴄ giả thì ᴄáᴄ báo “lề Dân” trong đó ᴄó “Dân Làm Báo” đáp ứng đượᴄ. Trong thời đại bùng nổ thông tin trên toàn ᴄầu những ѕự thật dù ᴄó ᴄố tình giấu giếm, bưng bít ᴄũng ѕẽ lần lượt bị đưa ra ánh ѕáng. Người ta đã gọi “quả lừa” lớn nhất đối ᴠới nhân loại trong thế kỷ 20 là ᴄhủ nghĩa ᴄộng ѕản. Chỉ là “ᴄái bánh ᴠẽ” nhưng đã ᴄó tới một nửa nhân loại lầm theo để rồi phải trả giá bằng ѕinh mạng ᴄủa hàng ᴄhụᴄ triệu người, bằng ᴄảnh đói rét lầm than ᴄủa người dân, ᴄhỉ để mang lại ᴄuộᴄ ѕống đế ᴠương ᴄho một nhóm người. Khi Liên Xô ᴠà một loạt ᴄáᴄ nướᴄ ᴄông ѕản Đông Âu ѕụp đổ thì “quả lừa” lớn nhất nàу bị nhân loại lật tẩу. Trừ một ѕố kẻ ᴠì ᴠẫn muốn tiếp tụᴄ lừa mỵ người dân để bám lấу địa ᴠị thống trị nên ᴠẫn ra rả ᴄa ngợi ѕự “tốt đẹp, ưu ᴠiệt” ᴄủa ᴄhủ nghĩa ᴄộng ѕản ᴄòn lại đại đa ѕố nhân dân đều muốn dẹp bỏ ᴄái ᴄhế độ ᴄộng ѕản trong ᴄáᴄ nướᴄ ᴄòn ѕót lại. Quốᴄ hội Âu ᴄhâu đã dành hẳn một nghị quуết để lên án ᴄhế độ ᴄộng ѕản. “Quả lừa” lớn nhất ᴠới dân tộᴄ Việt Nam là “huуền thoại Hồ Chí Minh”. Phải nói rằng ᴄáᴄ lãnh đạo ᴄộng ѕản ᴄũng rất “tài tình ѕáng ѕuốt” khi ᴄhỉ bằng một ѕố điều không ᴄó thật hoặᴄ một ít ѕự thật đã tuуên truуền, tạo dựng nên “huуền thoại Hồ Chí Minh”. Dùng huуền thoại nàу làm ngọn ᴄờ lừa bịp người dân Việt Nam đổ bao хương máu thựᴄ hiện hết ᴄuộᴄ ᴄáᴄh mạng nàу đến ᴄuộᴄ ᴄáᴄh mạng kháᴄ, để rồi ᴄuối ᴄùng đất nướᴄ ᴠẫn ở хếp hạng lạᴄ hậu, ᴄhậm phát triển. Người dân ᴠẫn phải ᴄhịu ᴄảnh nghèo đói, bị tướᴄ đoạt quуền tự do dân ᴄhủ, đem thân làm nô lệ ᴄho хứ người. Và kết ᴄụᴄ ᴄhỉ ᴄó một nhóm người ᴄầm quуền, ᴄùng họ hàng thân ᴄận, bè ᴄánh giàu lên, hưởng lợi. Cáᴄ báo “lề Dân” trong đó ᴄó “Dân Làm Báo” ᴄùng ᴠới ᴄáᴄ phương tiện thông tin kháᴄ đã giúp những người bị bưng bít, nhẹ dạ ᴄả tin thấу đượᴄ hai “ quả lừa ᴠĩ đại” ᴄáᴄ ᴠụ án lớn ᴠề tham nhũng khi báo “lề đảng” luôn đượᴄ hướng dẫn, ᴄhỉ đạo đưa tin ᴠiết bài ѕao ᴄho ᴄó lợi ᴄho uу tín ᴄủa đảng thựᴄ ᴄhất là bưng bít ᴄho ᴄáᴄ tham nhũng ᴄủa ᴄáᴄ ᴄán bộ ᴄao ᴄấp trong đảng thì ᴄáᴄ báo “lề Dân” đã thẳng ᴄánh phanh phui những ᴠụ tham nhũng lớn ᴄó ѕự tham gia ᴄủa những ᴄán bộ ᴄao ᴄấp góp phần ᴄhỉ ᴄho nhân dân thấу rõ bộ mặt thối nát ᴄủa ᴄhế độ. Những ᴠụ đàn áp dã man tôn giáo, dân oan khiếu kiện ᴄhỉ qua ѕự phản ánh ᴄủa ᴄáᴄ báo “lề Dân” dư luận trong nướᴄ ᴠà quốᴄ tế mới thấу rõ ѕự luận điệu luôn đượᴄ nhà nướᴄ tuуên truуền để bôi nhọ, hạ thấp uу tín ᴄủa ᴄáᴄ táᴄ giả báo “lề Dân” hòng giảm bớt táᴄ dụng ᴄủa ᴄáᴄ thông tin đó là ᴄáᴄ táᴄ giả nhận tiền ᴄủa “ᴄáᴄ thế lựᴄ thù địᴄh ở hải ngoại” để ᴠiết bài. Hãу điểm qua một ѕố táᴄ giả ᴠiết bài ᴄủa ᴄáᴄ báo “lề Dân” ᴠà động ᴄơ ᴠiết bài ᴄủa là ông già Tô Hải nổi tiếng ᴠới “hồi ký ᴄủa một thằng hèn”. Người đã ѕống hơn 80 năm “trong ᴄhăn” ᴠà đã thấу biết bao “rận” ở “trong ᴄhăn”. Viết bài không ngoài mụᴄ đíᴄh ᴄho độᴄ giả thấу những ѕự thật ông đã ᴄhứng kiến, để tỏ rõ là một trí thứᴄ ᴄhân ᴄhính, mong muốn ᴄho ѕự tiến bộ ᴄủa đất ông lão Bùi Tín người đang là phó tổng biên tập báo nhân dân, hưởng đủ mọi quуền lợi ᴄủa một ᴄán bộ ᴄao ᴄấp nhận ra ѕự thối nát ᴄủa ᴄhế độ ᴄộng ѕản đã từ bỏ mọi quуền ᴄao ᴄhứᴄ trọng để хin tỵ nạn tại Pháp làm một người dân bình là những ᴄâу ᴠiết trong ᴄộng đồng người Việt ở nướᴄ ngoài dù уên ổn định ᴄư ở nướᴄ ngoài nhưng ᴠẫn luôn quan tâm tới đồng bào trong nướᴄ, luôn trăn trở mong muốn nướᴄ Việt Nam tiến bộ ᴄó tự do, dân thêm Định Hướng Nghề Nghiệp Trong 5 Năm Tới, Mụᴄ Tiêu Nghề Nghiệp Là GìHọ là những phóng ᴠiên ᴄủa báo “lề đảng” ᴄó khí tiết kiên quуết không để quуền lựᴄ, đồng tiền bẻ ᴄong ngòi bút đã từ ᴄhối nhuận bút hậu hỹ, để ᴠiết những bài báo mạng không ᴄó nhuận bút nhưng đúng ᴠới lương tâm, ᴄó khi phải ᴄhấp nhận ᴄả những rủi ro ᴄho bản thân, gia những trí thứᴄ khát khao đượᴄ nói lên những tiếng nói ᴄhân ᴄhính ᴠới mong muốn ᴄho đất nướᴄ phát triển, nhưng báo ᴄhí ᴠà ᴄáᴄ phương tiện truуền thông nhà nướᴄ đã “bịt miệng” không ᴄho họ ᴄáᴄ nhà đấu tranh ᴄho dân ᴄhủ những người ѕẵn ѕàng ᴄhấp nhận từ bỏ hạnh phúᴄ ᴄá nhân, gia đình để “bướᴄ ᴠào nhà tù nhỏ giúp dân tộᴄ thoát ra khỏi nhà tù lớn”.Những ᴄông thần ᴄủa ᴄhế độ ᴄuối đời đã nhận ra ѕai lầm ᴄủa bản thân, ᴄủa đảng mình, đã nói lên tiếng nói trung thựᴄ ᴄảnh tỉnh những người ᴄầm những dân oan ᴄủa đủ loại oan ứᴄ trong ᴄhế độ. Họ đã từng đi kiện nhưng ᴄàng kiện oan khuất ᴄàng ᴄhồng ᴄhất. Tiếng nói ᴄủa họ trong ᴄáᴄ báo “lề Dân” là những tiếng kêu oan ᴄuối ᴄùng ᴠới mong mỏi đông đảo nhân dân trong nướᴄ ᴠà dư luận quốᴄ tế biết đến ᴠà ᴄũng là những bằng ᴄhứng lên án ᴄhế độ ᴄộng những blogger đã ᴠiết rất thật những ѕuу nghĩ rất ᴄhân thựᴄ ᴄủa mình ᴠề hiện trạng đất nướᴄ, ᴠề ᴄông ᴄuộᴄ tranh đấu để thựᴄ thi tự do dân ᴄhủ ᴄho người ᴄả những nhà báo quốᴄ tế, những nhà đấu tranh ᴄho dân ᴄhủ nhân quуền ᴠì không ᴄhịu đượᴄ những tráo trở lật lọng ᴠới những ᴄam kết quốᴄ tế ᴄủa nhà nướᴄ ᴄộng ѕản Việt Nam nên đã ᴠiết bài phản đối lên án ᴄhế độ…Niềm ᴠui, tự hào ᴄủa những người ᴠiết ᴄhân ᴄhính là thỏa mãn nhu ᴄầu thông tin ᴄủa độᴄ giả. Cáᴄ táᴄ giả ᴄủa báo “lề Dân” đã làm đượᴄ điều đó bởi họ đượᴄ ᴠiết trong môi trường tự do, động ᴄơ ᴠiết bài ᴄủa họ không ᴄó gì ngoài thỏa mãn ngàу ᴄàng tốt hơn nhu ᴄầu thông tin ᴄủa độᴄ giả. Một ѕố táᴄ giả ᴄủa báo “lề Dân” khi ᴠiết phản hồi ᴄho biết tuу bài ᴠiết ᴄủa mình không ᴄó nhuận bút nhưng khi đăng đọᴄ lại bài ᴄủa mình thấу ᴄó nhiều người đọᴄ, nhiều phản hồi, bình luận là táᴄ giả ᴄảm thấу hạnh phúᴄ ᴠà tự nhủ ѕẽ ᴄố gắng để bài tiếp theo mình ᴠiết tốt ᴄhịu đi theo “lề đảng” ᴄủa đảng ᴠà nhà nướᴄ ᴠạᴄh ra nên ᴄáᴄ báo “lề Dân” đã không ít lần gặp phải tai ương. Những người đấu tranh ᴄho tự do dân ᴄhủ, bất đồng ᴄhính kiến kể ᴄả ᴄáᴄ phóng ᴠiên ᴄủa báo "lề đảng" bị trù dập, ѕáᴄh nhiễu, bắt bớ đa phần do nguуên nhân họ là táᴄ giả ᴄủa ᴄáᴄ bài báo “lề Dân”. Cáᴄ trang mạng "lề Dân" như Talaᴡaѕ, Bauхite Vietnam, Dân Luận, Dân Làm Báo,... ngaу từ khi tạo lập đã liên tụᴄ bị "tường lửa" thậm ᴄhí không ít lần bị "đánh ѕập" mà thủ phạm bị nghi ngờ, đã từng thú nhận ᴄhính là "ᴄông an mạng".Một ᴄông ᴠiệᴄ quуết định ᴄho ѕự tồn tại ᴄho ᴄáᴄ tờ báo mạng “lề Dân” là ᴄông ᴠiệᴄ ᴄủa ban biên tập. Theo một nguồn tin ᴄho biết ban biên tập ᴄủa một ѕố báo "lề Dân" phải tự bỏ tiền ra để trả thuê bao miền, tự làm ᴄáᴄ ᴄông ᴠiệᴄ không ᴄó thù lao, ᴄạnh đó lại phải luôn luôn phải đề phòng tin tặᴄ phá hoại. Một ᴄông ᴠiệᴄ âm thầm nhưng đáng để kính phụᴄ, biết ơn mà nhiều khi độᴄ giả ᴠô tình không biết ᴄuộᴄ đấu tranh ᴠì tự do dân ᴄhủ ᴄho dân tộᴄ Việt Nam hiện naу, ᴄáᴄ tờ báo “lề Dân” trong đó ᴄó tờ “Dân Làm Báo” đã đóng góp một phần rất lớn. Những độᴄ giả, những người đấu tranh ᴄho tự do dân ᴄhủ, nhân dân Việt Nam ѕẽ mãi trân trọng ѕự đóng góp nàу, mong muốn “Dân Làm Báo” ngăn ᴄhặn hữu hiệu ᴄáᴄ hoạt động phá hoại ᴄủa tin tặᴄ để liên tụᴄ đồng hành ᴄùng độᴄ giả ᴠà hу ᴠọng một ngàу không хa ban biên tập, ᴄáᴄ táᴄ giả, ᴄùng ᴄáᴄ độᴄ giả ѕẽ đượᴄ gặp gỡ nhau ᴄông khai trên một đất nướᴄ Việt Nam tự do dân tử một khái niệm lề trái ᴠà lề phảiDân Làm Báo-Từ lúᴄ nào ᴄhúng ta gọi hơn 700 tờ báo, những phương tiện, ᴄon nguời, ý tưởng đượᴄ ᴠiết ra nhằm phụᴄ ᴠụ bộ máу độᴄ tài là lề phải? Tại ѕao những ᴄon người độᴄ lập, ᴠiết lên những khát ᴠọng ᴄhân ᴄhính ᴄủa mình, những ướᴄ mơ ᴄhung ᴄủa dân tộᴄ lại bị ᴄho rằng đang đi bên lề trái?
Your browser does not support the audio element. Thời gian gần đây báo chí nhà nước đã không ngần ngại trích dẫn thông tin từ mạng internet được xem như lề trái, hơn nữa còn phỏng vấn người bất đồng chính kiến để đăng tải trên báo đảng. Những việc làm này được xem là bước đột phá ấn tượng nhưng không ai chắc tại sao lại xuất hiện hiện tượng này và nó sẽ tồn tại bao lâu nữa trong sinh hoạt báo chí Việt Nam. “Chân dung quyền lực” thực sự có quyền lực? Khi trang mạng Chân dung quyền lực xuất hiện với những bài viết gay gắt cùng hình ảnh của ông Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc thì người theo dõi trang mạng này vẫn cho rằng thông tin thổi phồng và các phe phái cung cấp thông tin hình ảnh của gia đình ông Phúc chẳng qua là tranh giành quyền lực, ăn chia không đều cũng như hạ nhục đối tượng trong bước tiến của ông ta vào chức Thủ tướng sắp tới khi Hội Nghị Trung Ương cơ cấu nhân sự diễn ra. Cơ quan báo chí của Đảng không lên tiếng đả phá như thường lệ mặc dù những khuôn mặt xuất hiện trên Chân dung quyền lực không chừa một ai. Người theo dõi trên mạng không quên câu chuyện của Quan Làm Báo trước đây, đã từng một thời gian gây sóng gió trong giới truyền thông trong và ngoài nước vậy mà báo chí lề phải nếu nói tới Quan Làm Báo chỉ viết theo quan điểm đấu tố, đây là nguồn thông tin xuyên tạc, phản động và có mục đích tuyên truyền cho một cá nhân nào đó hưởng lợi và Quan Làm Báo hoàn toàn không được xem là một nguồn thông tin đáng tin cậy. Các nhân vật cao cấp chỉ đích danh Quan Làm Báo là trang mạng phản động và kêu gọi cán bộ đảng viên không được đọc nó. Cơ quan báo chí của Đảng không lên tiếng đả phá như thường lệ mặc dù những khuôn mặt xuất hiện trên Chân dung quyền lực không chừa một ai Sau Quan Làm Báo là Tư Sang Nham Hiểm, Nguyễn Tấn Dũng, Trần Đại Quang…xuất hiện trên không gian mạng. Mỗi trang có một cách nâng tên tuổi của chính mình lên và thông thường những bài báo đánh kẻ khác đều núp dưới hình thức của bạn đọc gửi tới. Tất cả các trang có vẻ lề trái ấy chưa bao giờ được báo chí chính thống trích dẫn như một nguồn tin đáng tin cậy. Nhưng lần này Chân dung quyền lực không những được trích dẫn mà còn theo sau nó cập nhật những thông tin mà nó loan tải. Các tờ báo lớn trước tiên là Lao Động rồi lần lượt được các báo khác đăng lại tin tức về ông Nguyễn Bá Thanh sẽ được mang về Việt Nam từ bệnh viện ung thư tại Seattle. Những tin tức ấy trước tiên được chính UBND thành phố Đà Nẵng chấp nhận khi ra lệnh cho an ninh phi trường Đà Nẵng chuẩn bị biện pháp an ninh để đón ông Thanh người được xem là đứa con ưu tú của Đà Nẵng nay trở về để tiếp tục chữa bệnh. Báo Lao Động, rồi Thanh Niên, Tuổi Trẻ loan tin này nhưng không dẫn nguồn bất cứ cơ quan nào trong nước kể cả Ban Nội chính trung ương là nơi có thẩm quyền phát ngôn, mà chỉ nói bâng quơ là theo nguồn tin trên mạng. Ông Võ Công Trí, Phó Bí thư thường trực thành ủy Đà Nẵng lúc ban đầu cũng nói thế và ban an ninh sân bay cũng nói không khác. Ngày máy bay hạ cánh ban đầu dược Chân dung quyền lực thông báo là chiều ngày 2 tháng 1 nhưng sau đó chính trang này cho biết do có trục trặc nên hoãn lại ngày 6 tháng 1 và cuối cùng là thời tiết xấu nên hoãn lại lần nữa chiếc chuyên cơ y tế chở ông Nguyễn Bá Thanh và gia đình sẽ đáp xuống phi trường Đà Nẵng vào 8 giờ 30 tối ngày 9 tháng 1 này. Trước đây người ta đọc báo lề phải thì chỉ mới nói phân nửa sự thật thôi mà các trang mạng thì thường nói hết sự thật nên người ta theo trang mạng. Bây giờ người ta thấy trang mạng lợi hại quá nên một số phe phái, một số nhóm lợi ích một số tập đoàn đã tựa vào đó làm những trang mạng nhà báo Lê Phú Khải Chân dung quyền lực nói tới đâu báo chí và dân chúng chạy theo đến đấy. Người dân Đà Nẵng yêu mến ông Thanh ra sân bay ngồi chờ đón ông không chịu ra về và có người còn nói thẳng rằng theo Chân dung quyền lực nói thì ông Thanh sẽ xuống vào ngày hôm nay, rồi người khác nói vậy chứ không thấy báo nhà nước đều đăng tin theo nó hay sao? Hiện tượng khá bất ngờ này được nhà báo Lê Phú Khải, phóng viên đài truyền hình trung ương nay đã về hưu cho biết những quan sát và kinh nghiệm của ông sau nhiều chục năm làm việc trong hệ thống truyền thông nhà nước, ông nói -Trong nước thì anh em cũng bàn nhiều về trang mạng Chân dung quyền lực. Bây giờ có thể gọi là nhiểu loạn thông tin hơn nữa các nhóm lợi ích các phe phái anh nào cũng muốn dùng thông tin đặc biệt là thông tin trên mạng vì thông mạng bây giờ người ta đọc nhiều thành ra cũng có sự lạm dụng cái thông tin mạng đó để mà hướng dẫn dư luận. Trước đây người ta đọc báo lề phải thì chỉ mới nói phân nửa sự thật thôi mà các trang mạng thì thường nói hết sự thật nên người ta theo trang mạng. Bây giờ người ta thấy trang mạng lợi hại quá nên một số phe phái, một số nhóm lợi ích một số tập đoàn đã tựa vào đó làm những trang mạng để chi phối thông tin nên mới dẫn đến tình trạng như thế. Còn như Nguyễn Bá Thanh vừa rồi đi hay về thì cũng có thông tin đưa sai sau lại cải chính lại. Ngay trên mạng lề trái chứ không phải trên mạng lề phải, đưa tin ông về ngày này nhưng lại chậm một hai ngày sau. Tôi là người từng làm truyền hình, làm báo chí rất lâu năm ở Việt Nam thì tôi thấy rằng bắt đầu từ Đài Tiếng nói Việt Nam, đài phát thanh đã chiếm lĩnh thông tin. Sau đó là đài truyền hình chiếm lĩnh nhưng chỉ nói những điều không gần với sự thật mà sai hay chỉ phân nửa sự thật thôi cho nên những trang mạng nó có vai trò nhất định trong xã hội bây giờ. Nó trở thành một thế lực vì thế người ta lợi dụng cái đó, kể cả lợi dụng xấu lẫn lợi dụng tốt. Nó cũng như con dao sắc ai cũng muốn cầm. Lấy cả tin từ người bất đồng chính kiến Không chỉ trang Chân dung quyền lực được báo chí mạnh dạn lấy làm nguồn mà người bất đồng chính kiến cũng được báo chí phỏng vấn, đưa tin như một công dân bình thường. Dĩ nhiên đây là điều phổ quát trong tất cả nhà nước dân chủ nhưng đối với Việt Nam, một người có dính líu đến phản động sẽ không được coi là công dân nữa mà mọi phát ngôn, hình ảnh của anh hay chị ta cần phải được cảnh giác dè chừng. Và quan trọng nhất hình ảnh tiếng nói của anh hay chị ta không được phép xuất hiện bất cứ đâu trên hệ thống do nhà nước kiểm soát. Vào ngay ngày 1 tháng 1 mình cũng không biết là họ đăng nữa có những người bạn họ đọc báo họ thấy rồi chụp hình gởi cho tôi, chứ không biết là họ đăng báo. Báo Đời sống pháp luật, báo đảng của Việt Nam. Anh Đinh Nhật Uy Ngày 1 tháng 1 vừa qua báo Đời Sống Pháp Luật đã phỏng vấn kèm theo hình ảnh của anh Đinh Nhật Uy, một người chung vụ với Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên vừa ra khỏi trại giam Long An vì vi phạm điều 258. Anh Đinh Nhật Uy từng ở chung phòng với tử tù Hồ Duy Hải nên báo chí hỏi anh về vấn đề này. Anh Uy nói với chúng tôi -Vào ngay ngày 1 tháng 1 mình cũng không biết là họ đăng nữa có những người bạn họ đọc báo họ thấy rồi chụp hình gởi cho tôi, chứ không biết là họ đăng báo. Báo Đời sống pháp luật, báo đảng của Việt Nam. Lúc trước khi tôi đi phỏng vần Hồ Duy Hải thì gặp tụi nó trên nhà Hồ Duy Hải. Chạm mặt đùng đùng trên đó báo lề trái lề phải chạm ầm ầm trên đó. Cũng ngồi nói chuyện như bạn bè thôi. Báo lề trái lề phải gì cũng ngồi bắt tay ngồi chung bàn uống trà như là bạn bè vậy nó mới hỏi han về những tình tiết đó vì mình biết nên mình kể cho nó nghe. Khi được hỏi liệu tòa án có xem xét bài trả lời phỏng vấn này như một lời khai của nhân chứng hay không và sau khi hình ảnh và bài trả lời phỏng vấn xuất hiện anh có bị công an hỏi thăm hay làm khó dễ, anh Đinh Nhật Uy cho biết -Không, không có gọi hỏi. Tại vì nói chung mình chỉ nói sự thật và cân nhắc kỹ trước khi nói trong bài viết đó họ dặn mình cân nhắc kỹ trước khi nói. Không biết được họ sẽ làm như thế nào. Không biết tòa có chịu coi theo báo chí hay không. Về phần thủ tục tố tụng của họ thì mình không biết được mà dễ gì họ chịu xem xét báo chí? Theo như tôi nghĩ thì báo chí chỉ đưa cái thông tin cần thiết. Thông tin nào nó mang tính chất có lợi hoặc là có hại cho bị cáo đến cho mọi người biết. nó chỉ mang tính chất truyền tải chứ không phải mang tính tham khảo. Những điều mà báo chí vượt ra những ngăn cấm thông thường trước đây ngay trong thời điểm diễn ra Hội nghị trung ương thật là một câu hỏi khó giải đáp. Người dân chỉ biết rằng báo chí nếu được mở ra thì người hưởng lợi chính là họ sau khi bị bịt mắt quá lâu như nhà báo Lê Phú Khải khẳng định.
LĐ online – Những năm gần đây, truyền thông xã hội xuất hiện một thuật ngữ khá lạ “Báo lề trái” để chỉ các trang web, blog đối lập với báo chí chính thống của Nhà nước Việt Nam mà những kẻ chống đối cực đoan gọi là “báo lề phải”. Thực chất cái gọi “báo lề trái” này là gì? Bản chất thực sự của nó như thế nào? 96 năm ra đời và phát triển, báo chí cách mạng Việt Nam không ngừng lớn mạnh và hoàn thành xuất sắc sứ mệnh trên “mặt trận tư tưởng”. Đến nay, Việt Nam có hơn nhà báo được cấp thẻ, làm việc trong 900 cơ quan báo chí đủ các loại hình. Các cơ quan báo chí đều có tôn chỉ, mục đích hoạt động; trang bị cơ sở vật chất hiện đại, đội ngũ nhà báo “tâm sáng, lòng trong, bút sắc” hàng ngày, hàng giờ chuyển tải thông tin trong nước và thời sự quốc tế một cách khách quan, trung thực, đáp ứng đầy đủ nhu cầu về thông tin cho người dân. Bạn đang xem Danh sách báo lề trái Báo chí còn là diễn đàn, thực hiện tốt chức năng phản biện xã hội, tham gia có hiệu quả công tác đấu tranh phòng, chống tham nhũng, ngăn chặn sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, góp phần xây dựng Đảng và hệ thống chính trị vững mạnh. Báo chí thực sự trở thành “cầu nối” giữa Đảng với Nhân dân, tạo đồng thuận xã hội, thúc đẩy công cuộc xây dựng, phát triển đất nước; phương tiện kiểm tra, giám sát thực thi pháp luật, công cụ bảo vệ lợi ích xã hội, quyền, nghĩa vụ của người động của báo chí, quyền tự do báo chí đã được hiến định trong Hiến pháp nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam từ bản Hiến pháp đầu tiên năm 1946 cho đến Hiến pháp sửa đổi, bổ sung năm 2013; được quy định cụ thể trong Luật Báo chí năm 1989 sửa đổi, bổ sung năm 1999 và năm 2016 và các văn bản pháp luật có liên quan. Chưa có một văn bản nào “quy định” báo chí Việt Nam là “báo lề phải” hoạt động theo đúng lề đường bên phải mà Đảng vạch ra như luận điệu của những kẻ cực đoan, phản động ?!. Và, càng không có chuyện Đảng và Nhà nước Việt Nam cấm đoán, bóp nghẹt tự do báo chí hay bắt buộc các cơ quan báo chí hoạt động theo lề này, lề báo Hải Trang trong bài viết “Sự thật về cái gọi báo lề trái” đã chỉ rõ, việc đặt ra “báo lề trái”, “báo lề phải” là quan điểm của một số cá nhân, tổ chức thù địch trong và ngoài nước chống đối Nhà nước Việt Nam. Chúng cố tình dựng lên, thổi phồng để rêu rao rằng Việt Nam không có tự do báo chí, báo chí Việt Nam hiện nay hoạt động theo lề mà Đảng đã vạch ra và ngoài báo chính thống còn có những tờ báo lề trái “đối lập” dám nói, dám viết những vấn đề mà báo lề phải không dám đề cập…Có thể thấy, những thứ mà các tổ chức phản động, số cá nhân cực đoan cho là “báo” thực chất không phải báo chí !. Nó chỉ là những trang tin, blog, facebook cá nhân không đủ tư cách hoạt động như một cơ quan báo chí đơn thuần. Đây là những trang tin, blog của cá nhân, tổ chức thù địch trong và ngoài nước dựng lên để phục vụ các hoạt động chống phá Đảng Cộng sản Việt Nam, Nhà nước Việt Nam. Cụ thể Đàn chim Việt, Đối thoại, Tự do dân chủ, Điếu cày, Sự thật và công lý, Anh ba sàm, XuanDienHanNom, Dân làm báo, Quan làm báo, Dân luận, Thông luận, BauxiteVN, Một góc nhìn khác, blog quechoa của Nguyễn Quang Lập, blog vietnamthoibao của Phạm Chí Dũng, blog Luật khoa tạp chí của Phạm Đoan Trang, blogbuivanbong Bùi Văn Bồng, blog hasiphu Hà sĩ Phu, blog Nguyễn Tường Thụy, blog Huỳnh Ngọc Chênh … đều do các phần tử phản động trong cộng đồng người Việt ở hải ngoại và các đối tượng chống đối cực đoan trong nước lập ra nhằm mục đích chống phá Đảng, Nhà nước, chế độ tiêu “tối thượng” của các trang mạng xã hội này đều nhằm chống phá Nhà nước Việt Nam với mục đích rất tầm thường của những tổ chức, cá nhân là đánh bóng tên tuổi, gây tiếng với “quan thầy” để được chú ý và được nhận tiền tài trợ từ các tổ chức “chống cộng” khét tiếng ở nước dã tâm đen tối và lòng hận thù dân tộc, các blogger cam tâm “bán linh hồn cho quỷ”; cúi mặt nhận những đồng đô la tài trợ bẩn thỉu để rồi điên cuồng bịa đặt, cắt ghép, đưa thông tin sai sự thật; viết, phát tán tin, bài, bình luận, trả lời phỏng vấn các đài, báo nước ngoài xuyên tạc tình hình chính trị ở Việt Nam; xuyên tạc lịch sử, phủ nhận thành quả của cách mạng Việt Nam; chống phá Đảng, Nhà nước ta, nói xấu cán bộ, lăng mạ, xúc phạm lãnh tụ… hết sức trân tráo, phản lu loa rằng, ở Việt Nam không có tự do ngôn luận, tự do báo chí; Đảng, Nhà nước bóp nghẹt tự do báo chí; “báo lề phải” không dám phản ánh những vấn đề tiêu cực xã hội, chỉ có “báo lề trái” mới “dám nói những điều mà báo lề phải không dám đề cập”. Đặc biệt, chúng đã lợi dụng vụ một số nhà báo do có hành vi vi phạm pháp luật và đạo đức người làm báo đã bị xử lý kỷ luật để lớn tiếng cho rằng tự do ngôn luận, tự do báo chí ở Việt Nam bị hạn chế, nhà báo bị “trừng phạt”… Xem thêm Xem thêm Đây là những thứ mà các tổ chức phản động, đối tượng cực đoan gọi là báo lề trái. Ảnh .KT Trước hết, cần khẳng định cái gọi “báo lề trái” không phải là báo. Bản chất thật sự cái gọi “báo lề trái” chỉ là những trang mạng xã hội của những tổ chức phản động, số cá nhân cực đoan tự lập ra để làm phương tiện tán phát thông tin bịa đặt, xuyên tạc chống phá Nhà nước Việt Nam chỉ vì mục đích kiếm tiền của thân phận những kẻ lưu vong, sống vật vờ ở hải ngoại và những kẻ cực đoan trong nước bị dư luận xã hội vạch trần dã tâm “chống cộng” đã tức tối, điên cuồng chống đối đến hai, trong lĩnh vực báo chí, Nhà nước ta luôn bảo đảm tự do báo chí, tự do ngôn luận trên cơ sở thông tin trên báo chí phải chính xác, trung thực; phải vì lợi ích quốc gia, dân tộc, cộng đồng, vì mục tiêu phát triển; phải phù hợp với lịch sử văn hóa, phong tục, tập quán, truyền thống dân tộc; phải phù hợp thông lệ quốc tế, các cam kết mà Việt Nam ký kết, tham gia; phải trong khuôn khổ pháp 25, Hiếp pháp năm 2013 khẳng định “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”.Khoản 1 và Khoản 2 Điều 13 Luật Báo chí năm 2016 quy định 1 “Nhà nước tạo điều kiện thuận lợi để công dân thực hiện quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn luận trên báo chí và để báo chí phát huy đúng vai trò của mình”; 2 “Báo chí, nhà báo hoạt động trong khuôn khổ pháp luật và được Nhà nước bảo hộ. Không ai được lạm dụng quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn luận trên báo chí để xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức và công dân”.Thứ ba, Nhà nước Việt Nam không chấp nhận báo chí tự do “ngoài vòng pháp luật”. Những cá nhân, tổ chức lợi dụng báo chí để xuyên tạc sự thật, bôi nhọ lịch sử, nói xấu chế độ, kích động gây rối an ninh trật tự, chia rẽ dân tộc, gây hận thù, truyền bá chủ nghĩa ly khai, can thiệp vào công việc nội bộ đất nước… sẽ bị nghiêm yêu cầu hội nhập và phát triển, mục tiêu của báo chí cách mạng Việt Nam là vừa phục vụ nhu cầu thông tin của người dân, vừa là vũ khí chống lại các thế lực thù địch trên mặt trận tư tưởng. Báo chí cách mạng Việt Nam là diễn đàn chính thống của Nhân dân Việt Nam, phục vụ sự nghiệp xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ Tổ quốc, không có cái gọi báo lề trái, lề ta phải đề cao cảnh giác, đấu tranh vạch trần thủ đoạn thâm độc và luận điệu xảo trá của cái gọi “báo lề trái”, ý đồ tạo sự hiểu lầm rằng Tự do báo chí là một quyền tuyệt đối; cổ súy các phần tử cơ hội, số đối tượng chống đối chế độ lợi dụng quyền tự do báo chí để tăng cường các hoạt động chống phá Đảng, Nhà nước ta… Post navigation
Nguyên nhân tại sao nguồn thông tin “lề trái” ngày càng thu hút nhiều người đọc trong khi số lượng báo chí “lề phải” không thiếu? Liệu một đất nước có hệ thống truyền thông theo kiểu “chia lề” như thế có là bình thường? Đối với nhiều người dân Việt Nam, khái niệm báo chí “lề phải” và “lề trái” đã trở nên rất quen thuộc với họ, nhất là sau giai đoạn bùng nổ thông tin từ mạng internet và tiếp sau đó là sự “đổ bộ” của những trang mạng xã hội vào Việt Nam. Người được cho là đầu tiên sử dụng từ “lề phải” và “lề trái” là ông cựu Bộ trưởng Bộ Thông tin và truyền thông Lê Doãn Hợp. Ông này gọi báo đài nhà nước là “lề phải”, còn các nguồn thông tin trái với đường lối, chính sách của đảng và nhà nước được gọi là “lề trái”. Theo Luật gia Lê Hiếu Đằng, nguyên Phó Chủ tịch mặt trận tổ quốc Việt Nam tại TPHCM, một đất nước mà thông tin bị phân loại theo kiểu trên là một tình trạng bất thường xuất phát từ nguyên nhân thiếu tự do báo chí. Ông nói Báo chí “lề phải” và “lề trái”, theo tôi hiểu, dường như chỉ có ở Việt Nam thôi. Nó xuất phát từ việc không có tự do báo chí. Luật gia Lê Hiếu Đằng "Báo chí “lề phải” và “lề trái”, theo tôi hiểu, dường như chỉ có ở Việt Nam thôi. Nó xuất phát từ việc không có tự do báo chí. Chứ nếu có tự do báo chí, có báo chí tư nhân nữa thì mọi ý kiến của mọi người đều được phát biểu một cách công khai, minh bạch trên tờ báo của mình. Nếu ai vi phạm bí mật quốc gia hay bôi xấu, vu khống thì cứ dựa vào luật báo chí mà làm. Nhưng sở dĩ Việt Nam có báo “lề trái” là vì không có tự do báo chí." Hệ thống truyền thông “một tổng biên tập” Theo thống kê của Hội nhà báo Việt Nam, tính đến tháng 3 năm 2012, cả nước có 786 cơ quan báo chí với ấn phẩm, 67 đài phát thanh truyền hình, 61 báo điện tử, 191 trang mạng xã hội và cả ngàn trang thông tin điện tử khác. Sự lớn mạnh của truyền thông nhà nước đã đem đến cho người dân rất nhiều thông tin tứ lớn đến nhỏ, từ nhà ra phố… Theo thống kê của Hội nhà báoViệt Nam cả nước hiện có trên 700 tờ báo. RFA file RFA file Nhưng theo nhận xét của một số trí thức, hệ thống truyền thông lớn mạnh trên cùng với đội ngũ nhà báo hùng hậu gần người được cấp thẻ chính thức vẫn không thể làm tròn nhiệm vụ thông tin cho người dân. Lý do là vì có những “vùng cấm” mà báo chí nhà nước thường rất dè dặt và thường né tránh không đặt chân vào. Đó là những chủ đề có ảnh hưởng trực tiếp hoặc liên quan đến chính trị như chuyện nội bộ Đảng Cộng Sản, vấn đề biên giới, chủ quyền lãnh hải, lãnh thổ… Theo nhà báo, blogger Nguyễn Tường Thụy, ngoài những chủ đề không được phép nói, báo chí “lề phải” thường gặp một vấn đề nữa là đối với những lĩnh vực được xếp vào loại “nhạy cảm”, nghĩa là được phép nói nhưng không được nói hết sự thật, thì đương nhiên dẫn đến triệu chứng “nhà báo nói láo” khá phổ biến ở báo chí “lề phải” khi họ phải đề cập đến những chủ đề trên. "Những lĩnh vực hết sức nhạy cảm như Biển Đông, biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược, những chuyện ấy họ không dám đưa tin. Có đưa tin thì để đánh những người biểu tình. Để đánh những người biểu tình thì họ không đưa tin khách quan mà họ phải bôi đen đi. Còn tất nhiên, việc của Đảng và Nhà nước thì họ phải tô hồng rồi." Chính vì phải luôn canh chừng từng câu chữ, từng bài báo sao cho luôn nằm trong một khuôn khổ được gọi dưới cái tên “định hướng” mà báo chí “lề phải” thường rơi vào tình trạng đưa thông tin na ná nhau, thậm chí giống nhau ngay cả trong từng câu chữ đối những chủ đề mang tính “chỉ thị”. Do đó, nhiều người dân hay nói đùa rằng hệ thống báo chí Việt Nam chỉ có một tổng biên tập, đó là ông Trưởng ban Văn hóa Tư tưởng Trung ương. Luật gia Lê Hiếu Đằng chia sẻ Có nhiều người trong nước người ta đùa là hiện nay báo chí“lề phải” của Việt Nam chỉ có một ông tổng biên tập thôi, đó là... Trưởng ban Văn hóa Tư tưởng của trung ương. Luật gia Lê Hiếu Đằng "Có nhiều người trong nước người ta đùa là hiện nay báo chí“lề phải” của Việt Nam chỉ có một ông tổng biên tập thôi, đó là ông Đinh Thế Huynh, Trưởng ban Văn hóa Tư tưởng của trung ương, có nghĩa là bị kiểm soát một cách chặt chẽ. Do đó không nói lên nguyện vọng, ý chí của người dân. Thậm chí có những vấn đề bức xúc của người dân cũng không dám phản ánh; hoặc có những tiêu cực lớn, khi bật đèn xanh thì mới dám phản ánh, chứ chưa bật đèn xanh thì cũng không dám. Những năm gần đây, với sự kiểm soát của nhà nước đối với báo chí mà chúng ta gọi là “lề phải”, những ý kiến của các nhân sỹ trí thức, những người còn tâm huyết với đất nước góp ý về một số vấn đề hiện nay của đất nước thì lại không được đăng, không được thể hiện trên mặt báo gọi là “lề phải”. Hiện nay ở TPHCM, báo Tuổi Trẻ, báo Thanh Niên trước đây còn đăng. Chứ bây giờ tôi biết có một chỉ thị là đối với những người mà thường có những ý kiến trái chiều thì có chỉ thị mật là không được đăng, thấy tên là không được đăng rồi chứ chưa nói đến nội dung." Tiến sĩ Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển IDS không ngại gọi thẳng nguyên nhân đã làm phát sinh ra “hội chứng đồng dạng” cũng như những tiêu cực khác ở báo chí “lề phải” là vì nó phải thực hiện chức năng chính là làm cái loa cho Đảng "Ở một nền báo chí gọi là “báo chí chính thống” ở Việt Nam bây giờ thì báo chí thuần túy là cái loa của Đảng Cộng Sản. Như vậy, nó luôn luôn đặt mục tiêu của người chủ lên, chứ không phải mục tiêu là sự chính xác. Đấy là một căn bệnh mà tôi nghĩ là vô phương cứu chữa." “Cấm địa” phát sinh “lề trái” Một số các trang mạng, các Blog được gọi là báo chí lề trái RFA file Mặc dù Việt Nam luôn khẳng định có tự do báo chí, không có “vùng cấm” nào đối với báo chí, nhưng thực tế đang diễn ra đã khiến cho người dân mất lòng tin đối với báo chí “lề phải” và họ tìm đến báo chí “lề trái” khi cần nguồn thông tin kiểm chứng. Blogger Nguyễn Tường Thụy cho biết "Tính chính xác của báo mạng tới đâu thì thực ra mà nói, bởi vì một là báo chí chính thống không đầy đủ và sai sự thật mặc dù thông tin rất rộng, từ hang cùng ngõ hẻm đều thông tin hết, nhưng những vấn đề lớn, vấn đề nhạy cảm thì thông tin không chính xác làm cho độc giả không thỏa mãn. Người ta tò mò tìm đến các trang mạng, web hoặc các blog và mặc dù báo “lề trái” cũng có những thông tin không chính xác thì người ta vẫn tìm đọc để hiểu hơn." Kể từ khi mạng internet phổ biến tại Việt Nam, người dân càng có điều kiện tiếp cận với báo chí “lề trái”. Họ có dịp so sánh, đối chiếu để tìm ra sự thật trong rất nhiều những sự kiện lớn nhỏ của đất nước, từ các sự kiện nóng như Trung Quốc gây hấn, lấn chiếm lãnh hải, chuyện biểu tình đến những vấn đề xảy ra trong cuộc sống thường nhật như chuyện cưỡng chế đất đai, chuyện xăng tăng giá… Được truy cập nhiều nhất có lẽ phải kể đến các trang như Anhbasam, bauxite Việt Nam, Danlambao, blogQuechoa, blogNguyễn Xuân Diện, blog nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo... và gần đây là trang Quanlambao với hàng triệu lượt truy cập mỗi tháng. Ngoài chức năng “bổ sung” vào lỗ hổng cấm địa, các trang mạng điện tử trên còn là nơi để người dân “xả” những bức xúc, trăn trở, suy nghĩ của mình mà không phải qua hàng rào kiểm duyệt của nhà nước. Tất nhiên, trong số những trang mạng “lề trái” thu hút người đọc bằng những thông tin nhanh, chính xác, cũng có những trang đưa những thông tin khó kiểm chứng nhưng vẫn đắt khách là vì, theo TS. Nguyễn Quang A, “cơ chế nó đẻ ra như vậy”! "Trong bối cảnh như hiện nay, có thể có những trang có những thông tin khó kiểm chứng nhưng lại thu hút được rất nhiều người đọc, là bởi vì do cái cơ chế nó đẻ ra như vậy. Tôi nghĩ ở một đất nước lành mạnh, những trang thông tin khó kiểm chứng hoặc đưa những thông tin không chính xác thì sẽ không có sức sống được." Để giải quyết việc tồn tại thông tin “lề trái”, cũng như những thông tin bị cho là “bôi xấu” Đảng và nhà nước, thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng đã đưa ra quyết định xử lý các trang thông tin điện tử không chính thống mà cụ thể là trang Dân Làm Báo, Quan Làm Báo và trang Biển Đông. Như vậy, liệu giải pháp đưa ra có phù hợp với một xã hội văn minh, tiến bộ hay không? Mời quý vị tiếp tục theo dõi phần 2 của loạt bài tìm hiểu sinh hoạt báo chí hiện nay tại Việt Nam. Theo dòng thời sự Báo chí phải chấp hành tốt hướng dẫn của cơ quan chỉ đạo VN giới hạn các kênh truyền thông, truyền hình TQ Việt Nam chưa có kế hoạch tư nhân hóa báo chí Hy vọng gì cho báo chí Việt Nam Blogger quan ngại về tự do báo chí tại Việt Nam Truyền thông báo chí được nhắc nhở về kỷ luật báo chí RSF phát hành Cẩm nang dành cho cộng đồng blogger và những ai muốn bày tỏ quan điểm trên Internet Công an bắt giữ nhà báo tự do Tạ Phong Tần Phóng viên bị bắt vì bênh vực công nhân RSF lên án việc bắt phóng viên Hoàng Khương HRW nhân quyền Việt Nam ngày càng tệ Mong ước của giới blogger cho năm mới Đầu năm và những tín hiệu mạnh mẽ
Đầu năm mới, tự nhủ không nói chuyện chán đời, chỉ nói chuyện gì cho nó vui vẻ một tí. Rồi bỗng dưng lại nghĩ lan man tới chuyện lề phải, lề trái. Có lẽ đi theo lề đường là một khái niệm mới. Không biết ngày xưa các cụ có đi theo lề như bây giờ không? Chắc là không, vì ngày xưa các cụ tinh vi lắm, cứ giữa đường mà đi, ai bảo các cụ phải đi gọn vào lề chắc các cụ quại cho ngay chứ chẳng đùa. Vả lại đường làng hẹp thế, bảo là đi bên phải cũng được, bảo là đi bên trái cũng được, thế nào cũng đúng cả. Nghe nói có những con đường nhỏ tới mức hai người đi ngược chiều phải ôm nhau quay một vòng chứ không có chỗ tránh !, phải lúc một nam một nữ gặp nhau có khi lại muốn quay thêm mấy vòng thì việc gì phải để ý chuyện quay phải hay quay trái mà rộn lên. Rồi đến tận ngày đánh thắng tên đế quốc to là Pháp, trong bài thơ “Ta đi tới”, nhà thơ lớn của dân tộc Việt nam ta – Tố Hữu đã viết “Ta đi giữa ban ngày Trên đường cái, ung dung ta bước. Đường ta rộng thênh thang tám thước …. “ Đường tám thước ngày ấy, chắc là gồm 5,5 mét mặt đường láng nhựa và hai lề đường rải đá rộng 1,2 mét mỗi bên, có thể nói là rộng hơn thời phong kiến xưa nhiều lắm rồi. Tuy đường rộng nhưng cũng không thấy nhà thơ nói rõ là có đi bên lề nào không. Nhiều khả năng là “trên đường cái, ung dung ta bước” ở giữa đường, hai tay đút túi, đầu ngẩng cao đúng với phong cách của người đang say men chiến thắng? Hình như cho mãi gần đây mới có chuyện phân biệt theo lề trái, lề phải. Người thì nhận là mình theo lề phải, kẻ thì bảo người kia theo lề trái, người thì bảo là không chịu bó thân theo lề nào, rồi cả chuyện bảo nhau cái thằng không chịu theo lề nào sẽ bị xe kẹp chết 🙄 , loạn cả lên. Nhưng trong khi mải phân chia nhau vào lề này lề nọ thì có vẻ như mọi người không để ý tới một điều rằng nói đến lề thì đầu tiên phải nói đến đường. Sở dĩ phải nói tới đường là vì con đường chúng ta đang đi không giống với con đường bao lâu nay bọn tư bản giãy chết vẫn đi, mà là một con đường khác, đi tắt đón đầu, xuyên qua những miền đất chưa có ai khai phá, và hướng tới mục tiêu cao cả là CNCS chứ không chạy vòng vòng qua giá trị nọ giá trị kia rồi dẫn tới tự diệt vong như cái bọn tư bản giãy chết như là Các Mác bảo thế. Một con đường đặc biệt, chỉ có đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác, không có cảnh đi xuôi đi ngược thì nói cho cùng, đi bên phải hay bên trái cũng vẫn vậy, nếu như đã có mặt trên con đường đó. Lại chợt nghĩ câu nói của Giáo sư Ngô Bảo Châu, đại ý “bám theo lề là việc của con cừu, không phải việc của con người tự do”, hình như không hoàn toàn chính xác cho lắm. Bởi lẽ con cừu có mấy khi ra đường, nó chỉ loanh quanh gặm cỏ trên thảo nguyên, trong phạm vi mà mấy con chó chăn cừu cho phép thì trong đầu làm gì có khái niệm lề mà bám. Chỉ có con người đã có khái niệm về lề đường mà không theo mới là con người tự do. Nhưng con người văn minh thì chắc vẫn đi theo lề, vì nói chung đường và cách đi đường là sản phẩm của xã hội văn minh. Điều thứ hai khi nói đến lề là phải quan tâm đến nơi con đường chạy qua. Một người tự xưng là lề phải, đúng ra chẳng có ý nghĩa gì hơn người xưng lề trái nếu không nói rõ anh đang ở đâu trong cái thời đại toàn cầu rộng mở này. Khác với chuyện người quê ta vẫn biết rằng trên thế giới này có vô vàn đảng, nhưng chỉ cần nói đảng hay đảng ta là mọi người biết ngay là đảng nào, thì cái chuyện coi người VN là phải ở trên đất VN lại không được xem là mặc định. Bởi thế nếu xưng là lề phải nhưng lại ở Singapore hay Anh quốc thì cái phải đó lại là phải đòn. Bỗng nhớ một người bạn quên mất là ai nói nửa đùa nửa thật rằng trên thế giới, đa số những nước đi lề trái văn minh hơn các nước đi lề phải. Cãi nhau xong thì cũng phải thầm công nhận rằng y có phần đúng, ít nhất là ở quanh quê ta. Chẳng gì thì Thái lan, Mã lai, Sinh … là những nước đi lề trái vẫn phát triển hơn Lào, Cam bốt … là những nước đi lề phải trừ quê mình không so sánh vì quê mình là đặc biệt. Xa hơn một chút thì Nhật hơn đứt Trung quốc, Bắc Hàn !. Chắc chỉ là ngẫu nhiên thôi, nhưng nghĩ cũng vui vui … Tháng 1/2012
báo lề trái nào hay nhất